This site uses cookies.
Some of these cookies are essential to the operation of the site,
while others help to improve your experience by providing insights into how the site is being used.
For more information, please see the ProZ.com privacy policy.
Freelance translator and/or interpreter, Verified site user
Data security
This person has a SecurePRO™ card. Because this person is not a ProZ.com Plus subscriber, to view his or her SecurePRO™ card you must be a ProZ.com Business member or Plus subscriber.
Affiliations
This person is not affiliated with any business or Blue Board record at ProZ.com.
Services
Translation, Interpreting, Editing/proofreading, Voiceover (dubbing), Training
Expertise
Specializes in:
Agriculture
Transport / Transportation / Shipping
Art, Arts & Crafts, Painting
Biology (-tech,-chem,micro-)
Poetry & Literature
Cinema, Film, TV, Drama
General / Conversation / Greetings / Letters
Law (general)
Education / Pedagogy
Linguistics
Rates
Portfolio
Sample translations submitted: 2
English to Vietnamese: The Burried Giant by Kazuo Ishiguro - First page General field: Art/Literary Detailed field: Poetry & Literature
Source text - English Chapter One
You would have searched a long time for the sort of winding lane or tranquil meadow for which England later became celebrated. There were instead miles of desolate, uncultivated land; here and there rough-hewn paths over craggy hills or bleak moorland.
Most of the roads left by the Romans would by then have become broken or overgrown, often fading into wilderness. Icy fogs hung over rivers and marshes, serving all too well the ogres that were then still native to this land. The people who lived nearby – one wonders what desperation led them to settle in such gloomy spots – might well have feared these creatures, whose panting breaths could be heard long before their deformed figures emerged from
the mist. But such monsters were not cause for astonishment. People then would have regarded them as everyday hazards, and in those days there was so much else to worry about. How to get
food out of the hard ground; how not to run out of firewood; how to stop the sickness that could kill a dozen pigs in a single day and produce green rashes on the cheeks of children.
Translation - Vietnamese CHƯƠNG MỘT
Nếu muốn thấy cảnh một con đường nhỏ uốn lượn quanh co hay một đồng cỏ thanh bình là những gì sau này đã trở nên nổi tiếng cho nước Anh, hẳn bạn sẽ phải để mắt kiếm tìm thật lâu. Thay vào đó, chỉ có những dặm đất hoang tiêu điều; đây đó vài lối đi được phát quang sơ sài chạy qua những đồi đá lởm chởm hay những vùng đất không người ảm đạm mọc đầy thạch nam. Phần nhiều những con đường do người La Mã bỏ lại đến giờ hoặc đã bị đứt quãng hoặc bị cây cỏ vùi kín, để rồi đa số chìm dần trong hoang tàn quên lãng. Sương giá giăng khắp sông suối cùng những cánh đầm lầy, phụng sự đắc lực cho lũ quỷ ăn thịt người hồi ấy vẫn là thổ dân nơi đất này. Người dân sống ở quanh đây - người ta phải tự hỏi không biết sự liều lĩnh tuyệt vọng nào đã khiến họ tới định cư tại những nơi chốn u ám đến vậy - có lẽ đã sợ chết khiếp những sinh vật này, khi mà hơi thở hổn hển của chúng vọng tới từ rất lâu, trước khi bản thân chúng trong hình dáng dị dạng hiện ra từ đám sương mù. Nhưng giống quái vật ấy không hề là lý do khiến người ta phải ngạc nhiên. Con người hồi ấy hẳn đã coi chúng chẳng khác gì những rủi ro phải đối mặt hàng ngày, trong khi còn có rất nhiều điều khác phải bận tâm tới. Làm thế nào để thu hoạch được thức ăn từ mặt đất rắn câng; làm thế nào để không bao giờ hết củi; làm thế nào để chặn đứng căn bệnh có thể tiêu diệt cả tá lợn chỉ trong một ngày và gây ra những đốm phát ban màu xanh lá cây trên má trẻ nhỏ.
English to Vietnamese: The Martian by Andy Weir - first page General field: Art/Literary Detailed field: Poetry & Literature
Source text - English Chapter 1: Log Entry SOL 6
I'm pretty much f*****.
That's my considered opinion.
F*****.
Six days into what should be the greatest two months of my life, and it's turned into a nightmare.
I don't even know who'll read this. I guess someone will find it eventually. Maybe a hundred years from now.
For the record . . . I didn't die on Sol 6. Certainly the rest of the crew thought I did, and I can't blame them. Maybe there'll be a day of national mourning for me, and my Wikipedia page will say, "Mark Watney is the only human being to have died on Mars."
And it'll be right, probably. 'Cause I'll surely die here. Just not on Sol 6 when everyone thinks I did.
Let's see . . . where do I begin?
The Ares Program. Mankind reaching out to Mars to send people to another planet for the very first time and expand the horizons of humanity blah, blah, blah. The Ares 1 crew did their thing and came back heroes. They got the parades and fame and love of the world.
Ares 2 did the same thing, in a different location on Mars. They got a firm handshake and a hot cup of coffee when they got home.
Ares 3. Well, that was my mission. Okay, not mine per se. Commander Lewis was in charge. I was just one of her crew. Actually, I was the very lowest ranked member of the crew. I would only be "in command" of the mission if I were the only remaining person.
Translation - Vietnamese CHƯƠNG 1: NHẬT TRÌNH: SOL 6
Đời tôi coi như tiêu.
Suy luận của tôi là thế đấy.
Tiêu.
Mới trải qua sáu ngày của hai tháng lẽ ra là tuyệt vời nhất trong đời, nhưng mọi thứ đã kịp biến thành một cơn ác mộng.
Thậm chí tôi còn không biết rồi ai sẽ đọc được những dòng này. Chắc rằng cuối cùng ai đó cũng sẽ tìm ra. Có lẽ sau một trăm năm nữa.
Nói cho rõ thì… Tôi không chết vào Sol 6. Dĩ nhiên những thành viên còn lại trong đoàn đều tưởng vậy, và tôi chẳng thể trách họ được. Có lẽ sẽ có một ngày quốc tang cho tôi, và trang Wikipedia của tôi sẽ viết, “Mark Watney là con người duy nhất đã chết trên sao Hỏa.”
Và điều đó sẽ trở thành sự thật, chắc vậy. Vì rõ ràng tôi sẽ chết ở đây. Chỉ là không phải vào Sol 6 như mọi người tưởng.
Xem nào… Tôi nên bắt đầu từ đâu nhỉ?
Chương trình Ares. Loài người vươn tới sao Hỏa để lần đầu tiên đưa con người tới một hành tinh khác và để mở rộng tầm hiểu biết của nhân loại blah, blah, blah. Đoàn Ares 1 đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về như những người hùng. Họ được nhận các cuộc diễu hành và danh vọng và tình yêu của thế giới.
Ares 2 cũng hoàn thành nhiệm vụ tương tự, tại một địa điểm khác trên sao Hỏa. Khi trở về nhà, họ được nhận cái bắt tay thật chặt và một tách cà phê nóng.
Ares 3. Chậc, đó là sứ mệnh của tôi. Thôi được, thực chất thì không phải của tôi. Lewis mới là chỉ huy. Tôi chỉ là một thành viên trong đoàn của cô ấy. Sự thực thì, tôi là thành viên cấp bậc thấp nhất đoàn. Tôi chỉ có cơ trở thành “chỉ huy” của sứ mệnh nếu tôi là người duy nhất còn sót lại.
More
Less
Experience
Years of experience: 24. Registered at ProZ.com: May 2006.